Tay anh tùy tiện sờ, vuốt trên người cô ta, nhưng ánh mắt lại nhìn chăm chú vào bóng dáng nhỏ bé kia.
Người Phụ Nữ Của Tổng Giám Đốc - Chương 44: Không Chịu Khuất Phục
Hoan Nhan tim đập mạnh, ngẩng đầu, lại chỉ nhìn thấy tròng mắt xinh đẹp mang đầy vẻ kiêu ngạo cùng trêu chọc, không hiểu tại sao, cảm giác buồn bã dâng lên, cô đẩy anh, nhanh tay lau đi nước mắt, bướng bỉnh hất cằm: "Thân Tống Hạo tiên sinh, dù anh có đến một trăm tình nhân, tôi cũng sẽ không ghen."
Người Phụ Nữ Của Tổng Giám Đốc - Chương 43: Cô Ghen Tị Sao
Anh sẵn đà cởi áo thun T-shirt ra, lộ ra cơ thể cường tráng khỏe mạnh, rồi nói với cô giống như thường ngày sai khiến người hầu: “Đi pha nước, tôi muốn tắm.”
Người Phụ Nữ Của Tổng Giám Đốc - Chương 42: Cùng Nhau Một Chỗ
Hứa Hoan Nhan đang cầm ly rượu trong tay lập tức khựng lại, cô có chút không tin khi nhìn thấy hành động vừa rồi của Thân Tống Hạo.
Người Phụ Nữ Của Tổng Giám Đốc - Chương 41: Được Anh Che Chở
Hoan Nhan mỉm cười, nhẹ nhàng gật đầu: "Được, vậy Thân tiên sinh chậm rãi thưởng thức, tôi có việc phải đi trước ..."
Người Phụ Nữ Của Tổng Giám Đốc - Chương 40: Đau Khổ Trong Lòng
Cô giật mình sửng sốt, liền giật tay Văn Tĩnh, chạy ra phía ngoài... "A,
Hoan Nhan, cô cũng đến, mau vào đi" thanh âm của Lâm Thiến vang lên, cô
ta mỉm cười dựa sát vào người Thân Tống Hạo, chỉ hận cả người không thể
dán chặt vào người anh ta, ánh mắt nóng rực mang theo thắng lợi, khinh
thường liếc nhìn Văn Tĩnh và Hoan Nhan.
Người Phụ Nữ Của Tổng Giám Đốc - Chương 38: Đẩy Anh Tới Bên Cạnh Người Khác
Văn Tĩnh dường như đang suy nghĩ điều gì đó, cô trước nay dám làm dám
chịu, chạy vội ra nắm chặt áo Kì Chấn, khuôn mặt nhỏ nhắn thanh tú nâng
lên, trên nét mặt bướng bỉnh phảng phất chút áy náy: "Chuyện vừa rồi,
thật ngại... tôi trong lòng lo lắng Nhan xảy ra chuyện nên mới nghĩ anh
là người xấu..."
Người Phụ Nữ Của Tổng Giám Đốc - Chương 37: Tranh Cãi Ầm Ĩ
"Anh khốn kiếp!" Cô tức giận mắng to, nhưng vẫn không thể thoát khỏi trói buộc của anh.
"Câm miệng!" Anh mím môi, đáy mắt bùng lên ngọn lửa tức giận: "Nhớ kĩ, cô không có tư cách để phản kháng tôi!"
"Thân Tống Hạo, anh có biết không, anh như vậy làm người khác cảm thấy chán ghét?" Hoan Nhan tức giận toàn thân phát run, cô mượn rượu đem những bất mãn toàn bộ trút ra!
"Câm miệng!" Anh mím môi, đáy mắt bùng lên ngọn lửa tức giận: "Nhớ kĩ, cô không có tư cách để phản kháng tôi!"
"Thân Tống Hạo, anh có biết không, anh như vậy làm người khác cảm thấy chán ghét?" Hoan Nhan tức giận toàn thân phát run, cô mượn rượu đem những bất mãn toàn bộ trút ra!
Người Phụ Nữ Của Tổng Giám Đốc - Chương 36: Khi dễ cô
Từ khi còn nhỏ cho đến bây giờ, căn bản không một ai dám đụng vào Thân Tống Hạo anh, dù chỉ là một ngón tay!
Người Phụ Nữ Của Tổng Giám Đốc - Chương 35: Cái Tát
Thời điểm chai rượu cạn đáy, Hứa Hoan Nhan đè tay anh ta xuống: ”Thân Tống Hạo,anh uống nhiều quá rồi!”
Thân Tống Hạo say khướt liếc mắt nhìn, sau đó hất tay cô ra,anh nhếch môi cười nhạt: ”Cô dựa vào cái gì mà quản tôi, Hứa Hoan Nhan?”
Thân Tống Hạo say khướt liếc mắt nhìn, sau đó hất tay cô ra,anh nhếch môi cười nhạt: ”Cô dựa vào cái gì mà quản tôi, Hứa Hoan Nhan?”
Người Phụ Nữ Của Tổng Giám Đốc - Chương 34: Anh Uống Say
Cô lưỡng lự một chút, cuối cùng lấy hết dũng khí bấm phím nghe: "A lô."
"Vì sao tắt điện thoại?" Giọng anh trầm thấp từ điện thoại truyền đến, Hoan Nhan luống cuống. Anh có gọi cho cô sao? Sao anh biết cô tắt điện thoại... "Tôi, điện thoại hết pin..." Cô nói dối, mặt cũng đỏ lên.
"Vì sao tắt điện thoại?" Giọng anh trầm thấp từ điện thoại truyền đến, Hoan Nhan luống cuống. Anh có gọi cho cô sao? Sao anh biết cô tắt điện thoại... "Tôi, điện thoại hết pin..." Cô nói dối, mặt cũng đỏ lên.
Người Phụ Nữ Của Tổng Giám Đốc - Chương 33: Anh Gọi Điện Đến
Cô ta không đợi cô trả lời, tiếp tục nói: “Người như cô sao có thể xứng
với anh ta, một người đàn ông ưu tú xuất sắc, người nên đứng bên cạnh
anh ta phải là người xinh đẹp như tôi, mà không phải cô, Hứa Hoan Nhan
chỉ có hai bàn tay trắng, bình thường đến mức làm người ta cảm thấy vô
vị!"
Người Phụ Nữ Của Tổng Giám Đốc - Chương 32: Trả Tống Gia Minh Cho Cô
Phòng trọ tuy nhỏ nhưng sạch sẽ, không có nhiều quần áo cùng đồ trang
điểm, Lâm Thiến đột nhiên thấy thoải mái, trực tiếp ngồi trên giường
Hoan Nhan.
"Cô muốn gì." Hoan Nhan ngồi trên ghế, lạnh nhạt hỏi.
"Cô muốn gì." Hoan Nhan ngồi trên ghế, lạnh nhạt hỏi.
Đăng ký:
Bài đăng (Atom)