NẾU CÒN CÓ NGÀY MAI - Lâm Mĩ Thi - Chương 8: Tò Mò

Kết quả hình ảnh cho truYện nẾU CÒN CÓ NGÀY MAI
Vừa mới sáng ra, Tống Thừa Huân đã đến tập đoàn DCL để đưa mấy văn kiện liên quan đến pháp vụ. Hạ Quân Dật ký xong những văn kiện kia thì ngẩng đầu lên nhìn Tống Thừa Huân, thấy anh gương mặt mệt mỏi thiếu ngủ, không khỏi ngạc nhiên bèn hỏi: 

NẾU CÒN CÓ NGÀY MAI - Lâm Mĩ Thi - Chương 7: Xem Mắt

Kết quả hình ảnh cho truYện nẾU CÒN CÓ NGÀY MAI
Kể từ sau lần gặp mặt ở thành phố A, mối quan hệ của Tống Thừa Huân và Trình Thiên Lam tốt lên trông thấy. Tống Thừa Huân cũng theo dõi Trình Thiên Lam trên DCL và cô cũng vậy. Hai người thường xuyên nói chuyện về nhiều vấn đề. Cũng không thể phủ nhận qua những lần nói chuyện, cả Tống Thừa Huân và Trình Thiên Lam đều thấy giữa họ có khá nhiều điểm chung. 

NẾU CÒN CÓ NGÀY MAI - Lâm Mĩ Thi - Chương 6: Có Duyên

Kết quả hình ảnh cho truYện nẾU CÒN CÓ NGÀY MAI
Kể từ sau lần gặp mặt, Tống Thừa Huân dường như chẳng còn hy vọng gì về chuyện Trình Thiên Lam có liên quan đến Trình Gia Nghi nữa. Buổi chụp hình cho ESTINA cũng kết thúc, anh và Trình Thiên Lam cũng không gặp lại lần nào nữa. Lần cuối cùng Tống Thừa Huân và Trình Thiên Lam nói chuyện là tuần trước, cô đã gọi điện thông báo cho anh biết về doanh thu lớn của ESTINA khi mời anh về làm gương mặt trang bìa. 

NẾU CÒN CÓ NGÀY MAI - Lâm Mĩ Thi - Chương 5: Gặp Mặt

Kết quả hình ảnh cho truYện nẾU CÒN CÓ NGÀY MAI
Lúc rời khỏi nhà thì trời cũng mưa, khiến cho thời tiết càng thêm lạnh hơn. Nhưng dù vậy, Tống Thừa Huân cũng không đeo thêm khăn quàng cổ. Bao lâu nay anh vẫn không tạo cho mình thói quen đeo khăn quàng cổ, cảm thấy như vậy rất khó chịu và vướng víu. 

NẾU CÒN CÓ NGÀY MAI - Lâm Mĩ Thi - Chương 4: Yêu Cầu

Kết quả hình ảnh cho truYện nẾU CÒN CÓ NGÀY MAI
Trình Thiên Lam vẫn đang ngồi xem mấy bản báo cáo mới trong phòng làm việc thì biên tập Phùng Đống gõ cửa đi vào. 

- Tổng biên tập. 

NẾU CÒN CÓ NGÀY MAI - Lâm Mĩ Thi - Chương 3: Chuyện Không Nghĩ Đến

Kết quả hình ảnh cho truYện nẾU CÒN CÓ NGÀY MAI
Hội bạn thân của Tống Thừa Huân vì chuyện của anh nên lại tiếp tục họp mặt tại tập đoàn DCL của Hạ Quân Dật. Trong phòng Tổng giám đốc ngoài Hạ Quân Dật và Tống Thừa Huân ra còn có Trình Minh Viễn, Lưu Cảnh Dương, Triệu Minh Thành và Tôn Hạo. 

NẾU CÒN CÓ NGÀY MAI - Lâm Mĩ Thi - Chương 2: Trình Thiên Lam

Kết quả hình ảnh cho truYện nẾU CÒN CÓ NGÀY MAI
Sau khi xuất hiện trong show diễn thời trang của thương hiệu Vivian Limer để ủng hộ người bạn thân Diêu Hiểu Linh, Trình Thiên Lam lập tức trở về tòa soạn báo. Sắp xếp xong mọi thứ, Trình Thiên Lam cùng trợ lý Linda đi vào phòng họp. 

NẾU CÒN CÓ NGÀY MAI - Lâm Mĩ Thi - Chương 1: Hoài Niệm

Kết quả hình ảnh cho truYện nẾU CÒN CÓ NGÀY MAI
Tống Thừa Huân đứng ở trước cửa tòa án tối cao thành phố B, ánh mắt ngước nhìn bầu trời hơi âm u của những ngày đầu vào đông. Đối với anh mà nói, cuộc sống hàng ngày vẫn trôi qua như vậy, đi làm rồi lại về nhà, rảnh rỗi thì tụ tập với hội bạn thân toàn những nhân vật máu mặt của thành phố B này. Vương Bằng nói thời còn đi học anh là người lạnh lùng và trầm tĩnh, trong đầu suốt ngày chỉ có học với học. Nhưng Tống Thừa Huân của hiện tại có vẻ khác quá, trước mặt mọi người luôn giữ gương mặt bình thản hòa đồng, trước mặt bạn thân thì vui vẻ bất cần đời, còn đằng sau lại là một con người với những bí ẩn mà 7 năm nay chưa hề có lời giải đáp. 

NẾU CÒN CÓ NGÀY MAI

Kết quả hình ảnh cho truYện nẾU CÒN CÓ NGÀY MAI 
Tác giả: Lâm Mĩ Thi
Tác phẩm Nếu Còn Có Ngày Mai của tác giả Lâm Mĩ Thi được đánh giá cao bởi ngôn tình sắc đầy thú vị, lấy bối cánh thời gian đã qua nhưng Tống Thừa Huân vẫn luôn thắc mắc về câu chuyện thời đại học 7 năm trước của mình.

Một tai nạn nghiêm trọng xảy ra đã khiến Tống Thừa Huân quên mất chính mình và cả người mình yêu. 7 năm qua cảm mến không sợ muộn, anh vẫn luôn chìm đắm trong mảng khuất của quá khứ kia, không ngừng tìm kiếm lại mọi thứ. 

Nhưng khi những hy vọng tìm kiếm ấy đang dần mất đi, một ánh sáng nhỏ nhoi lại bất ngờ chiếu vào góc khuất tối trong trái tim Tống Thừa Huân. Liệu anh còn có thể tìm cho mình một ngày mai nữa không? Tất cả sẽ có trong truyện online hay này, các bạn đừng bỏ qua nhé.



TAY PHẢI NẮM LẤY TAY TRÁI, GIỮ LẤY TÌNH ĐƠN PHƯƠNG

Ở chỗ, tôi mất mẹ từ lúc mới lọt lòng. Bố tôi tái hôn với người phụ nữ khác mà suốt đời tôi không thể gọi “mẹ”. Tôi có một người chị kế. Nhưng khác Lọ Lem, tôi không bị mẹ kế đối xử như kẻ hầu. Chính xác, bà ấy chẳng hề có tình cảm gì với tôi. Bố cũng vậy. Tôi là người không có tình yêu thương.

PHÍA SAU MỘT CÔ GÁI LÀ GÌ ANH BIẾT KHÔNG?

Đêm qua một mình nằm bẹp dí trên gác xép. Căn gác vừa vặn, ấm cúng. Nhưng vẫn buồn não nề. Bởi tiếng mưa rơi va đập trên mái nhà, bởi tiếng hát nỉ non của chị Chanh những bài tình ca da diết nức tiếng những năm chín chín hai nghìn.

Tổng hợp truyện ma của Người Khăn Trắng > Âm hồn trừng phạt

Kết quả hình ảnh cho truyện ma của Người Khăn Trắng  > Âm hồn trừng phạt

ÂM HỒN TRỪNG PHẠT

Đoàn hát đến đây đã được năm ngày, nhưng chỉ mới hát được hai đêm đầu. Đêm sau, đêm nay là đêm thứ ba, mưa vẫn tiếp tục rơi vào buổi chiều.

Tổng hợp truyện ma của Người Khăn Trắng > Con ma gốc khế

Kết quả hình ảnh cho truyện ma của Người Khăn Trắng  > Con ma gốc khế

CON MA GỐC KHẾ

Tôi năm nay đã ngoài sáu mươi, vậy mà khi ngồi xem phim ma cùng đám cháu nội thì xin lỗi, có lẽ tôi là người duy nhất sợ hãi.

Tổng hợp truyện ma của Người Khăn Trắng > Oan thai

Kết quả hình ảnh cho truyện ma của Người Khăn Trắng  > Oan thai

OAN THAI

Đã lâu lắm không đi tắm suối một mình trong một trưa vắng, nên kể từ hôm về đây nghỉ hè, lúc nào Mỹ Hạnh cũng cứ ước ao. Cho đến trưa nay thì cơ hội đó tới.
Phương, anh chồng công tử khó tánh của Hạnh trở về Sài Gòn một mình bởi có công việc gấp, nên Mỹ Hạnh lập tức gọi bà Hai quản gia:

Tổng hợp truyện ma của Người Khăn Trắng > Quyển XVII - Người đàn bà biến mất

Kết quả hình ảnh cho Tổng hợp truyện ma của Người Khăn Trắng  > Quyển XVII - Người đàn bà biến mất

QUYỂN XVII - NGƯỜI ĐÀN BÀ BIẾN MẤT

Ngay khi vừa xuống xe ở sân ngôi biệt thự cổ ở ngoại ô thành phố Đà Lạt, Thùy Hương đã cảm thấy không thiện cảm với nơi mà từ đây cô sẽ phải gắn bó lâu dài. Chân bước một cách ngập ngừng vào phòng khách ngôi nhà, Hương vừa nhớ lại từng lời qua điện thoại của cha từ nước ngoài gọi về: