Tấm vải đỏ - Hồng Nương Tử > Chương 25 - Chờ đợi (Hết)
CHƯƠNG 25 - CHỜ ĐỢI (HẾT)
Trong đám tang Thi Thi, ba người đều không khóc bởi họ đã quá đau đớn rồi. Lục Tử Minh cứ thẫn thờ như người mất hồn ngồi bên bình tro. Kha Lương bước tới đặt tay lên vai anh an ủi.
- Nếu tôi nghe lời anh thì Thi Thi đã không chết. Nếu tôi không đi tìm cô ấy thì cô ấy đã không chết để cứu tôi. - Giọng Lục Tử Minh khản đặc.
Tấm vải đỏ - Hồng Nương Tử > Chương 24 - Tiếc thương người đã khuất
CHƯƠNG 24 - TIẾC THƯƠNG NGƯỜI ĐÃ KHUẤT
Vừa sáng tinh mơ, mới mở mắt Tần Cẩm đã thấy một bóng trắng đứng ở đầu giường.
Cô kinh hãi, định thần nhìn lại thì ra là Thi Thi. Tần Cẩm gượng cười, một tay sờ vào chăn tìm Hắc Bảo. Bàn tay đẫm mồ hôi, cô không biết phải làm gì lúc này.
Tấm vải đỏ - Hồng Nương Tử > Chương 23 - Nhập hồn
CHƯƠNG 23 - NHẬP HỒN
Về tới thành phố, người nào lại làm việc người đó. Mọi người yêu cầu Tần Cẩm chuyển sang ở với Thi Thi để cùng chăm sóc cho nhau tốt hơn.
Ai cũng tin rằng sắp tới sẽ có một trận quyết đấu, nhưng ngày lại ngày trôi qua, không thấy xảy ra bất cứ chuyện gì kỳ bí nữa. Điều này làm Kha Lương cảm thấy cuộc sống quá đổi thanh bình, vô vị.
Tấm vải đỏ - Hồng Nương Tử > Chương 22 - Trở về thành phố
CHƯƠNG 22 - TRỞ VỀ THÀNH PHỐ
Tần Cẩm nặng nề rơi xuống đất. Vừa mở mắt ra, cô thấy bé gái đang chắp tay, trên tay cô bé là sợi dây đỏ được buộc thành vòng tròn để giữ cánh cửa thời gian.
Từ cánh cửa thời gian lại rơi xuống một người nữa, đó là Kha Lương. Vừa đứng dậy, anh liền hướng về phía cánh cổng gọi to: "Bố mẹ ơi, mau ra đi!"
Tấm vải đỏ - Hồng Nương Tử > Chương 21 - Thay đổi
CHƯƠNG 21 - THAY ĐỔI
Chiếc xe lướt nhanh trên đường, không ai biết phải đi đâu nữa, họ không còn tâm trí để nghĩ nhiều chuyện đến thế; người nào cũng nghiêng nghiêng ngả ngả trên xe; vấn đề cần quan tâm bây giờ là làm sao nhanh rời khỏi nơi này, càng xa càng tốt.
- Sư thái à, Tiểu Ngư làm sao rồi? - Thi Thi hỏi.
Tấm vải đỏ - Hồng Nương Tử > Chương 20 - Nguồn gốc lời nguyền
CHƯƠNG 20 - NGUỒN GỐC LỜI NGUYỀN
Bầu không khí ngột ngạt kết hợp với sự xuất hiện và biến mất của ông trẻ khiến mọi người chán nản vô cùng. Họ đều không thể tin nổi Tiểu Ngư đáng yêu kia lại không phải là người.
Lục Tử Minh buồn bã thốt lên:
Đăng ký:
Bài đăng (Atom)