Hoan Nhan có loại dự cảm chẳng lành không nói nên lời. Lâm Thiến đột nhiên xuất hiện bất chợt, trong ngực giống như có tảng dá đè nặng.
NGƯỜI PHỤ NỮ CỦA TỔNG GIÁM ĐỐC - Chương 315: Áp Lực Chướng Ngại
Tống Gia Minh hơi nắm tay lại, liếc nhìn cô: “Nhan nhi, không thể xem thường Lâm Thiến, hiện giờ cô ta đã về nước, trong lòng nhất định đang tính kế gì đó.”
NGƯỜI PHỤ NỮ CỦA TỔNG GIÁM ĐỐC - Chương 314: Gió Mưa Sắp Đến
"Hứa tỷ tỷ..." Vũ Hinh sắc mặt lại bừng đỏ, ánh mắt cầu cứu không tự chủ nhìn về hướng Hoan Nhan đang được Thân Tống Hạo ôm trong lòng.
NGƯỜI PHỤ NỮ CỦA TỔNG GIÁM ĐỐC - Chương 313: Không Giấu Được Chân Tình
Anh cố gắng trưng ra vẻ mặt bình thường, không có nét gì khác lạ, nhưng không ngờ Hoan Nhan nhạy cảm nhìn thấy được trong đáy mắt anh hiện lên tia lo lắng.
NGƯỜI PHỤ NỮ CỦA TỔNG GIÁM ĐỐC - Chương 312: Ước Mơ Không Thể Thực Hiện
Tống Gia Minh nhìn bóng cô không chút do dự rời đi, đôi mắt sau cặp kính tồi dần lại. Quanh đi quẩn lại cô và Thân Tống Hạo kết hôn rồi ly hôn, bây giờ lại đang ở cùng với nhau.
NHỮNG ĐIỀU BUỒN CƯỜI TRONG CUỘC SỐNG
NHỮNG ĐIỀU BUỒN CƯỜI TRONG CUỘC SỐNG
Thật buồn cười là sao tờ tiền 10.000đ trông quá to và quá giá trị lúc chúng ta cho người ăn xin, mà lại quá nhỏ khi ta mang nó đi mua hàng.
Thật buồn cười là sao 60 phút là quá dài khi nói chuyện với ông bà cha mẹ mà 60 phút lại quá ngắn khi chơi điện tử hay tán ngẫu cùng bạn bè.
MÓN NỢ DUY NHẤT KHÔNG CẦN TRẢ
MÓN NỢ DUY NHẤT KHÔNG CẦN TRẢ
Chúng ta nợ cuộc đời này rất nhiều thứ, nhưng sau khi đọc xong câu chuyện ngắn ý nghĩa này, ta có thể biết được thứ duy nhất không yêu cầu chúng ta phải báo đáp lại là gì!
Khi tôi lên giường đi ngủ là 11 giờ đêm. Bên ngoài cửa sổ thì những bông tuyết nhỏ đang rơi…
Biển Không Bờ
Biển Không Bờ
Nếu biển không có bờ
Sóng làm sao để vỗ
Nếu biển không xanh nữa
Lấy gí để nên thơ
Sóng làm sao để vỗ
Nếu biển không xanh nữa
Lấy gí để nên thơ
Biển Tình
Biển Tình
Biển yên lặng lòng em hoang vu quá.
Sóng bạc đầu,trôi nổi tận khơi xa,
Cánh hải âu chao luyện bóng là đà.
Thuyền xa bến ,chưa một lần quay lại.
Sóng bạc đầu,trôi nổi tận khơi xa,
Cánh hải âu chao luyện bóng là đà.
Thuyền xa bến ,chưa một lần quay lại.
NHẮN CHỒNG
NHẮN CHỒNG
Em cũng chỉ cần anh có vậy thôi
Khi tan sở anh về ngồi bên vợ
Bao nhiêu buồn phiền bao nhiêu trăn trở
Về tới nhà cũng bỏ hết ngoài hiên
CHUYỆN VỢ CHỒNG
CHUYỆN VỢ CHỒNG
Thơ: Ho Nhu
Chuyện vợ chồng có bùi, ngọt, đắng, cay
Bởi cuộc sống cũng từng ngày biến động
Nhưng như thế mới thật là sự sống
LỜI CUỐI CHO ANH
LỜI CUỐI CHO ANH
Thơ: Ngọc Hân
Nói thế nào cũng khiến trái tim đau
Thôi cứ thế chia tay nhau lặng lẽ
Kỷ niệm xưa hãy quên đi người nhé
CHÂN TÌNH
CHÂN TÌNH
Thơ: Thiên Gia Bảo
Có lẽ một ngày rồi em cũng quên anh
Ta lại trở về như lúc mình chưa đến
Đăng ký:
Bài đăng (Atom)