“Tốt nhất biến mất!” Trong hốt hoảng, cô quay cũng không quay đầu lại chân tiếp tục bước, hai người tựa như trở lại năm năm trước lúc mới kết hôn, khi đó hai người hay cãi vả giận dỗi rồi lại làm lành thân mật vui vẻ, nếu giờ tất cả giống như ngày trước?
NGƯỜI PHỤ NỮ CỦA TỔNG GIÁM ĐỐC - Chương 297: Liếc Mắt Đưa Tình
“Anh nói bậy bạ gì thế!” Cô lập tức đưa tay che kín miệng anh, động tác theo phản xạ tựa hồ làm động tác đẩy thuyền lên làm cho hai người bọn họ đồng loạt sững sờ. Lúc đó ánh nắng chiều như màu trà trong trang chiếu lên hai khuôn mặt một thấp thoáng ửng hồng, một anh tuấn thanh tú.
NGƯỜI PHỤ NỮ CỦA TỔNG GIÁM ĐỐC - Chương 294: An Nhiễm Chết
“Em nói gì đâu không vậy,Nhan Nhan?” Anh lớn tiếng cười một cái, thế nhưng qua một hồi lâu mắt anh vẫn không dám nhìn thẳng vào Hoan Nhan.
NGƯỜI PHỤ NỮ CỦA TỔNG GIÁM ĐỐC - Chương 293: Đứa Bé Chôn Ở Đâu
“Anh và Tô Lai đều đẹp như vậy, là dạng người mà khi đi lẩn trong đám đông thì mọi người vẫn quay đầu lại liếc nhìn, hai người rất xứng đôi.” Cô cúi đầu khóe môi vẽ ra ý cười, chợt xót xa nghĩ đến tình cảnh lúc mình ly hôn, thật không cách nào chịu đựng nổi, cô cảm thấy mình như bị lâm vào cơn sóng nhỏ.
NGƯỜI PHỤ NỮ CỦA TỔNG GIÁM ĐỐC - Chương 292: Xin Cho Anh Thay Thế Bổ Sung Vị Trí
Cô lại cúi đầu nhìn lại đứa bé đang nằm trong lòng, chắc là đứa bé đói bụng thật sự, khẽ cử động đầu, vừa đúng lúc nhìn mặt Hoan Nhan.
NGƯỜI PHỤ NỮ CỦA TỔNG GIÁM ĐỐC - Chương 291: Đứa Bé
Cô vẫn như cũ không nhúc nhích ngủ nặng nề, anh thở dài một tiếng đem cánh tay cô đang buông thõng ra ngoài tém vào trong chăn, sau đó đi đến bên cửa sổ, gió thổi ào ạt hình như trời sắp mưa, anh đóng cửa sổ lại, đáy lòng bị đè nén nặng nề giống như mây đen đang che kín phủ bầu trời. Anh hy vọng Văn Tĩnh đang ở Singapore nơi xa kia sắp xếp xong công việc ngày mai sẽ đến đây, hy vọng cô có thể ở đây thật lâu an ủi, trợ giúp tinh thần cho Nhan Nhan.
NGƯỜI PHỤ NỮ CỦA TỔNG GIÁM ĐỐC - Chương 290: Chính Văn: Cái Chết!
Đau nhức ập tới, nhưng điều đầu tiên mà anh nghĩ đến đó là phải liếc nhìn Nhan Nhan một cái, để anh có thể nói với cô rằng, “Nhan Nhan anh không sao.”
Hoan Nhan kinh ngạc mà nhìn anh, thân hình lập tức cứng ngắc chiếc chén trong tay cô trượt ra rơi bịch xuống đất, vang lên một tiếng, canh gà văng khắp nơi, vài giọt chậm rãi chảy xuống dọc theo chân cô, làm sàn nhà ướt thành một mảnh.
Hoan Nhan kinh ngạc mà nhìn anh, thân hình lập tức cứng ngắc chiếc chén trong tay cô trượt ra rơi bịch xuống đất, vang lên một tiếng, canh gà văng khắp nơi, vài giọt chậm rãi chảy xuống dọc theo chân cô, làm sàn nhà ướt thành một mảnh.
NGƯỜI PHỤ NỮ CỦA TỔNG GIÁM ĐỐC - Chương 289: Chính Văn: Phát Bệnh
Thanh âm của anh dần dần thấp xuống, anh nắm chặt tay Thân Tống Hạo một cái rồi buông ra:
“Đồng ý với tôi.”
“Đồng ý với tôi.”
NGƯỜI PHỤ NỮ CỦA TỔNG GIÁM ĐỐC - Chương 288: Xin Cho Mình Tôi Được Chết Lặng Lẽ
Hoàn toàn tương phản, Tằng Á Hi cười một cái, sắc mặt ngày càng trắng bệch, anh cúi đầu xuống che miệng, bắt đầu ho khan.
Mới đầu anh cũng không để ý lắm, đợi đến sau khi Tằng Á Hi ho đến tê tâm liệt phế, ngoài cửa sổ có người ngó dáo dác vào trong này, Thân Tống Hạo mới khẩn trương đứng lên vòng qua bàn đi đến bên cạnh Á Hi, vịn vai anh ta hơi lo lắng hỏi thăm: “Tằng Á Hi anh làm sao vậy? Không sao chứ, để tôi mở cửa sổ lớn hơn cho thoáng khí.”
Mới đầu anh cũng không để ý lắm, đợi đến sau khi Tằng Á Hi ho đến tê tâm liệt phế, ngoài cửa sổ có người ngó dáo dác vào trong này, Thân Tống Hạo mới khẩn trương đứng lên vòng qua bàn đi đến bên cạnh Á Hi, vịn vai anh ta hơi lo lắng hỏi thăm: “Tằng Á Hi anh làm sao vậy? Không sao chứ, để tôi mở cửa sổ lớn hơn cho thoáng khí.”
NGƯỜI PHỤ NỮ CỦA TỔNG GIÁM ĐỐC - Chương 287: Phó Thác
“Anh Hiền Trữ, anh lấy em về làm vợ anh đi.” Noãn Noãn bị một tiếng kêu Noãn Noãn” làm cho vui mừng, mở cờ trong bụng, lập tức kiễng chân lên ôm lấy Hiền Trữ rồi hôn một cái lên mặt cậu bé!
NGƯỜI PHỤ NỮ CỦA TỔNG GIÁM ĐỐC - Chương 286: "người Tình" Mối Tình Đầu Của Noãn Noãn
Anh quả nhiên tuân theo cam kết của mình, không hề lai vãng đến nhà họ Quý, Hoan Nhan nhìn thấy bệnh tình của Á Hi có thể không chế tốt được, dự định hai người sẽ mang theo Noãn Noãn quay trở về thành phố C, nhưng không ngờ Noãn Noãn lần này sống chết cũng không chịu chuyển trường nữa, miệng cô bé chỉ nói trong lớp có bốn bạn nhỏ chơi cùng rất vui vẻ không muốn rời đi, Hoan Nhan mơ hồ đoán được có lẽ cô bé không muốn gặp lại người ba của mình.
NGƯỜI PHỤ NỮ CỦA TỔNG GIÁM ĐỐC - Chương 285: Quyết Định Buông Tay
Con gái anh lại sợ anh, bài xích anh như vậy cảm giác so với nỗi thống khổ nhớ nhung Hoan Nhan không khác mấy.
NGƯỜI PHỤ NỮ CỦA TỔNG GIÁM ĐỐC - Chương 284: Chính Văn: Sự Bài Xích Của Noãn Noãn
Vốn dĩ còn đang nằm trong ngực Hoan Nhan thút thít, Noãn Noãn chợt ngoài ý muốn mở miệng. Đôi mắt ướt nhẹp của cô bé nhìn chằm chằm Thân Tống Hạo trước mặt:
Đăng ký:
Bài đăng (Atom)