– Gia gia! Con dâm phụ này đã biết gia giạ.. giết phụ thân thị lại biết cả Ngô Khảm chết rồi, vậy không thể để thị sống được, chúng ta xử trí thị bằng cách nào?
Ngô Khảm không bật được ra nửa tiếng, người gã dãy dụa một lúc rồi hai tay dần dần rũ xuống.
Thích Phương ngó đầu lưỡi gã thò ra ngoài miệng, vẻ mặt coi rất khủng khiếp, bất giác trái tim nàng đập loạn lên như muốn nhảy ra khỏi lồng ngực, lát sau người Ngô Khảm cứng đơ không nhúc nhích được nữa.
Thích Phương lòng dạ rối bời, nàng không nhịn được mối bi ai, bất giác dòng châu nhỏ giọt vào cuốn sách cầm trên tay.
Giọt nước mắt nhỏ lên trang giấy, mà là tờ giấy cắt thành hình hai con bướm thường gọi là Lương Sơn Bá Chúc Anh Đài, hai người này chỉ mong sau khi chết rồi sẽ được đoàn viên...
– Nếu kiếm phổ đã lọt vào tay Vạn Chấn Sơn thì y đã chẳng đi truy người khác mà lập tức đến ẩn tại một nơi hương thôn hẻo lánh hay trong hang núi hoang vu để luyện kiếm. Mỗi lần lão phu ngấm ngầm đến gặp y thì chỉ thấy y nghiến răng nghiến lợi, tỏ ra nóng lòng thống hận về vụ chưa tìm được kiếm quyết, vì thế mà lão phu thay đổi đường lối đi tìm kiếm hành tung Thích Trường Phát.
Hiện giờ chàng nghĩ lại thì nó hoàn toàn bất đồng, bản thân chàng ngày nay đã khiến chàng thấy rõ:
Vạn Chấn Sơn và Ngôn Đạt Bình đều sử dụng kiếm thuật có nhiều hoa chiêu vô dụng, Vạn Chấn Sơn truyền dạy kiếm pháp cho đệ tử và Thích Trường Phát dạy cho chàng cùng Thích Phương càng nhiều hoa chiêu vô dụng hơn.
CHƯƠNG 38 - CUỘC CHIẾN ĐẤU GIỮA - NGÔN ĐẠT BÌNH VÀ VẠN CHẤN SƠN
Địch Vân lại nghĩ tiếp:
– Ngày ấy Vạn sư thúc mở tiệc thọ Ở Kinh Châu, lão khất cái ngày đêm quanh quẩn dòm dỏ, hiển nhiên có chỗ dụng tâm, Ồ! Thầy trò Vạn Chấn Sơn tìm không thấy kiếm quyết, khi nào chẳng đến tòa nhà lớn tra xét? Không chừng bọn họ đến đây lâu rồi và đã tra xét từ trước. Vụ này hiển nhiên chưa kết thúc, ta về tòa nhà kia để coi náo nhiệt, Trong vụ này nhất định có điều ngoắt ngoéo, nhất định có điều ngoắt ngoéo.
Trừ những lúc đưa đồ ăn uống, Địch Vân lại tìm cách xa nàng, chàng luyện công một chỗ, trong lòng chỉ nghĩ đến ba việc sau khi ra khỏi hang núi:
Việc thứ nhất là trở về chốn ở cũ tại Tương Tây tìm kiếm sư phụ, việc thứ hai là đến Kinh Châu hợp táng Đinh đại ca với Lăng cô nương, việc thứ ba là rửa hận.
Hoa Thiết Cán bản lãnh cao cường, ứng biến thần tốc, bị Địch Vân đánh một chưởng phải ngồi phệt xuống, nhưng lão đứng dậy được ngay phóng phát chưởng thứ hai đánh tới.