Lúc ra về, con mèo Bi của tôi vẫn ngoan ngoãn nằm gọn trong vòng tay của
Quân, ngay cả khi chúng tôi đã rời khỏi bàn và đang đi tới cửa. Tôi hậm
hực liếc nhìn, nhưng Bi cố ý ý phớt lờ ánh mắt của tôi, nó chỉ đáp lại
vài tiếng meo meo rồi lại ung dung cuộn người trong tay người lạ.
Ra khỏi bàn phím thôi, “người yêu” ơi ! (1)
Đẹptrai. Buzz…! Nói thật đấy.
Xấugái. Đây chưa biết đùa.
Đẹptrai. Thất tình và FA. Yêu nhau chứ?
Xấugái. Ngay và luôn.
Chính thức là tôi đã có người yêu.
Xấugái. Đây chưa biết đùa.
Đẹptrai. Thất tình và FA. Yêu nhau chứ?
Xấugái. Ngay và luôn.
Chính thức là tôi đã có người yêu.
Em Buông Anh Ra Nhé…. Có Được Không ?
Cô đứng nép bên cánh cửa một ngôi nhà xa lạ. ngay lúc này… điều quan trọng nhất với cô là cắn chặt môi.. không cho tiếng khóc bật lên nghẹn ngào !
Đăng ký:
Bài đăng (Atom)