Tấm vải đỏ - Hồng Nương Tử > Chương 19 - Tiểu ngư

CHƯƠNG 19 - TIỂU NGƯ

Trời đã tờ mờ sáng, mọi người lại tiếp tục lên đường. 1 đêm không ngủ nhưng ai cũng tỉnh táo, mắt long lanh. Kha Lương lại lái xe theo con đường Thi Thi đã chỉ.
Càng ngày đường càng hẹp, cây cối 2 bên đường rậm rạp hẳn lên; Kha Lương khó nhọc lái xe về phía trước". Một lát sau, anh quay lại hỏi Thi Thi:
Hình ảnh có liên quan

Tấm vải đỏ - Hồng Nương Tử > Chương 18 - Rung động

CHƯƠNG 18 - RUNG ĐỘNG

Rời khỏi thành phố, chiếc xe bon bon trên đường quốc lộ. Phong cảnh hai bên đường giống như một bức tranh sơn dầu khổng lồ cứ lướt qua cửa xe. Trong xe chỉ nghe thấy tiếng đấu khẩu của Kha Lương và Tử Minh. Thi Thi đã chuyển xuống ghế sau nằm với Tần Cẩm. Hắc Bảo nhẹ nhàng nằm trên đầu Tần Cẩm. Màn đêm bắt đầu buông xuống, mọi thứ chìm trong bóng tối. Mọi người đều mệt mỏi và buồn ngủ.
Hình ảnh có liên quan

Tấm vải đỏ - Hồng Nương Tử > Chương 17 - Ăn cắp vải

CHƯƠNG 17 - ĂN CẮP VẢI

Tần Cẩm nhìn cái bóng bé nhỏ, đáng thương cứ mờ dần trong gương rồi biến mất. Chiếc gương cũng không còn nữa. Cô tỉnh táo quan sát xung quanh thì thấy mặt trời đã mọc trên cao. Bốn người đều đã tỉnh. Họ không hiểu đây là giấc mơ hay là mộng ký ức ông Kha Đạo gửi cho họ trước khi ông biến mất. Họ muốn hỏi cho rõ ràng nhưng lại ngại ngùng không dám lên tiếng.
Hình ảnh có liên quan

Tấm vải đỏ - Hồng Nương Tử > Chương 16 - Nghe hát trong vườn

CHƯƠNG 16 - NGHE HÁT TRONG VƯỜN

Trong gương dần dần hiện lên con đường Giang Ngạn trong tiết tháng ba.
Mưa bụi giăng mắc không gian. Một gia đình giàu có vừa khóc lóc thảm thiết vừa bê ra một cỗ quan tài. Tiền giấy bay đầy trời càng làm tăng thêm vẻ thê lương cho cảnh sắc ảm đạm này. Người qua đường liếc nhìn rồi bình luận, người con gái đó đúng là mệnh khổ. Mới hai mươi tám tuổi đầu mà đã chết yểu. Nghe nói là do mắc bệnh hiểm nghèo mà chết. Nhưng một người chưa từng bước chân ra cửa sao lại chết vì bạo bệnh kia chứ?
Hình ảnh có liên quan

Tấm vải đỏ - Hồng Nương Tử > Chương 15 - Tòa cao ốc

CHƯƠNG 15 - TÒA CAO ỐC

Tần Cẩm hối hả phóng về thư viện. Đường Thi Thi thấy lạ hỏi:
- Sao lại đi về đó, bà chẳng phải mới trốn ra khỏi đó sao?
- Vẫn còn có người trong đó mà, mình phải đi xem sao, hơn nữa trời đã sáng rồi.
Hình ảnh có liên quan

Tấm vải đỏ - Hồng Nương Tử > Chương 14 - Ca băng

CHƯƠNG 14 - CA BĂNG

Tần Cẩm bị lôi vào một căn phòng khác. Lúc này cô sợ đến nỗi không nói được gì nữa. Cô cố trấn tĩnh nhìn lại người kéo mình, thì ra là một ông lão gầy guộc, tóc bạc trắng. Ông bịt chặt miệng cô, ra hiệu cho cô không được hét. Ông úp mặt vào tường để nghe xem có động tĩnh gì không rồi chầm chậm kéo cô đi, Tần Cẩm không chịu đi bởi Kha Lương đang ở trong đó.
Hình ảnh có liên quan

Tấm vải đỏ - Hồng Nương Tử > Chương 13 - Mượn sách

CHƯƠNG 13 - MƯỢN SÁCH

Lúc về tới thành phố thì đã quá nửa đêm. Chở cô về xong, Kha Lương sẽ phải về nhà gặp mẹ với bộ mặt như đưa đám.
Cái mồm cứ huyên thuyên không ngừng không nghỉ của anh ta cuối cùng cũng khép lại.
Hình ảnh có liên quan

Tấm vải đỏ - Hồng Nương Tử > Chương 12 - Đào mộ

CHƯƠNG 12 - ĐÀO MỘ

Tần Cẩm mở choàng mắt ra, trước mắt cô là khuôn mặt thân quen của Kha Lương.
- Ơn trời! Em đã tỉnh lại, em đã bất tỉnh rất lâu rồi.
Hắc Bảo cũng kêu lên một tiếng như để chào đón cô đã tỉnh lại.
Hình ảnh có liên quan

Tấm vải đỏ - Hồng Nương Tử > Chương 11 - Gọi hồn

CHƯƠNG 11 - GỌI HỒN

Tiệm cắt may rất bừa bộn, vải vụn vương vãi khắp nơi. Chiếc quan tài trông thật thê thảm.
Tần Cẩm dựa vào một góc nhà, nhìn người ta đi qua đi lại. Kha Lương đứng bên cạnh cô không nói năng gì. Điều đó cũng đủ để kết luận anh ta là kẻ lừa đảo. Tuy vậy cô vẫn ôm hy vọng hão huyền hỏi anh ta:
Hình ảnh có liên quan

Tấm vải đỏ - Hồng Nương Tử > Chương 10 - Thăm bệnh

CHƯƠNG 10 - THĂM BỆNH

Trời đã sáng hẳn. Tự thấy có tiếp tục ngồi ở đây cũng không giải quyết được vấn đề gì, Lục Tử Minh tiếp tục về đồn để truy tìm tung tích của Đường Thi Thi, Kha Lương và Tần Cẩm quyết định đến bệnh viện tâm thần thăm Lục Anh Kỳ.
Hình ảnh có liên quan

Tấm vải đỏ - Hồng Nương Tử > Chương 9 - Tiếng cười

CHƯƠNG 9 - TIẾNG CƯỜI

Tần Cẩm lục tung nhà để tìm danh thiếp của Kha Lương, cuối cùng cũng tìm thấy trên ghế sofa. Đúng là có bệnh thì vái tứ phương; điện thoại thông rồi, cô chỉ nói được đúng hai tiếng đơn giản "Kha Lương". Đầu máy bên kia vọng đến một chất giọng the thé: "Mèo con, cuối cùng em đã gọi điện cho anh. Bây giờ em đã tin anh không sợ mèo rồi đúng không?" Cô cảm thấy không tin tưởng lắm vào anh chàng này; lẽ nào anh ta lại thuộc dòng dõi pháp sư có truyền thống bắt ma nổi tiếng? Xem ra lần này mình nguy thật rồi. Một lát sau, anh ta đã tới nhà cô.
Hình ảnh có liên quan

Tấm vải đỏ - Hồng Nương Tử > Chương 8 - Cõng ma

CHƯƠNG 8 - CÕNG MA

Tẩn Cẩm dậy sớm để đi thăm Thi Thi; đúng là "người buồn cảnh có vui đâu bao giờ", bầy trời u ám hệt như tâm trạng của cô vậy. Lúc ra khỏi cửa, con mèo cứ nằng nặc đòi đi theo, cô đành cho nó vào làn rồi xách đi. Cô nghĩ thầm, mang theo con mèo cũng hay, để cho Thi Thi thấy con vật cưng, chắc cũng được an ủi phần nào.
Hình ảnh có liên quan

Tấm vải đỏ - Hồng Nương Tử > Chương 7 - Giấc mộng đêm

CHƯƠNG 7 - GIẤC MỘNG ĐÊM

Lục Tử Minh chủ động đề nghị đưa Tần Cẩm về nhà; do quá mệt mỏi, cô đồng ý luôn. Cô nằm co vào một góc xe run rẩy. Cô không thể chấp nhận được sự thực người bạn đang sống sờ sờ lại lăn đùng ra chết một cách bí ẩn như vậy.
Hình ảnh có liên quan

Tấm vải đỏ - Hồng Nương Tử > Chương 6 - Phát điên

CHƯƠNG 6 - PHÁT ĐIÊN

Lục Anh Kỳ tỉnh lại, trước mắt cô là một màu trắng sạch sẽ, thoang thoảng mùi nước khử trùng. Có ai đó nắm lấy tay cô, cô quay lại, thì ra là Tần Cẩm. Thi Thi đang đứng trước cửa sổ phòng bệnh, buồn bã dõi mắt nhìn ra xa.
Hình ảnh có liên quan

Tấm vải đỏ - Hồng Nương Tử > Chương 5 - Bóng ma

CHƯƠNG 5 - BÓNG MA

Tần Cẩm đứng giữa quán bar nhìn xung quanh nhưng không thấy Lam Kỳ đâu. Cô kéo Thi Thi, hỏi: "Không biết Lam Kỳ đi đâu rồi?"
Hình ảnh có liên quan