Tống Gia Minh hơi nắm tay lại, liếc nhìn cô: “Nhan nhi, không thể xem thường Lâm Thiến, hiện giờ cô ta đã về nước, trong lòng nhất định đang tính kế gì đó.”
Anh cố gắng trưng ra vẻ mặt bình thường, không có nét gì khác lạ, nhưng không ngờ Hoan Nhan nhạy cảm nhìn thấy được trong đáy mắt anh hiện lên tia lo lắng.
Tống Gia Minh nhìn bóng cô không chút do dự rời đi, đôi mắt sau cặp kính tồi dần lại. Quanh đi quẩn lại cô và Thân Tống Hạo kết hôn rồi ly hôn, bây giờ lại đang ở cùng với nhau.
Chúng ta nợ cuộc đời này rất nhiều thứ, nhưng sau khi đọc xong câu chuyện ngắn ý nghĩa này, ta có thể biết được thứ duy nhất không yêu cầu chúng ta phải báo đáp lại là gì!
Khi tôi lên giường đi ngủ là 11 giờ đêm. Bên ngoài cửa sổ thì những bông tuyết nhỏ đang rơi…