Biển Tình

Biển Tình

Thơ tình hay về biển, Thơ tình yêu hay về biển và em

Biển yên lặng lòng em hoang vu quá.
Sóng bạc đầu,trôi nổi tận khơi xa,
Cánh hải âu chao luyện bóng là đà.
Thuyền xa bến ,chưa một lần quay lại.

NHẮN CHỒNG


NHẮN CHỒNG

Thơ tình nghĩa phu thê
Thơ: Nguyễn Đình Huân
Em cũng chỉ cần anh có vậy thôi
Khi tan sở anh về ngồi bên vợ
Bao nhiêu buồn phiền bao nhiêu trăn trở
Về tới nhà cũng bỏ hết ngoài hiên

CHUYỆN VỢ CHỒNG

CHUYỆN VỢ CHỒNG

Thơ: Ho Nhu
Chuyện vợ chồng có bùi, ngọt, đắng, cay
Bởi cuộc sống cũng từng ngày biến động
Nhưng như thế mới thật là sự sống

LỜI CUỐI CHO ANH

LỜI CUỐI CHO ANH

Thơ: Ngọc Hân
Nói thế nào cũng khiến trái tim đau
Thôi cứ thế chia tay nhau lặng lẽ
Kỷ niệm xưa hãy quên đi người nhé

CHIỀU SÂN GA

CHIỀU SÂN GA

Thơ: Rong Rêu
Sân ga chiều sầu tím nỗi biệt ly
Của người đi và người ở lại

CHÂN TÌNH

CHÂN TÌNH

Thơ: Thiên Gia Bảo
Có lẽ một ngày rồi em cũng quên anh
Ta lại trở về như lúc mình chưa đến

NGƯỜI PHỤ NỮ CỦA TỔNG GIÁM ĐỐC - Chương 310: Ngất

Hoan Nhan biết trên đời này tàn nhẫn nhất không phải là thời gian, mà điều vô tình nhất chính là lòng người. Lần này không phải cô ích kỷ, không phải cô tàn nhẫn, cũng không phải cô nhanh chóng vội quên quãng thời gian năm năm cùng Á Hi chung sống. Con người sống phải biết hướng về tương lai. Cô đã bỏ lỡ rất nhiều, mất đi rất nhiều và cũng nhận được rất nhiều. Lúc này đây, cô thật sự nên sống vì mình một lần

NGƯỜI PHỤ NỮ CỦA TỔNG GIÁM ĐỐC - Chương 309: "em Muốn Chúng Ta Cùng Sống Bên Nhau"

Miệng Hoan Nhan vẫn cười vui vẻ, cô lấy từng gói, từng gói quà từ trong túi bỏ ra ngoài.

"Đây toàn là những đồ mà anh thích ăn nhất, em cố ý mang từ Trung Quốc sang cho anh thưởng thức. Còn đây là bánh trôi chay ở Ngũ Phương trai, là loại bánh ngày xưa anh rất thích ăn, em đã mang một túi thật lớn sang cho anh đấy!" Giọng nói của Hoan Nhan đầy phấn khích, khoe cái hộp bánh bên trong có lót cẩn thận, rồi cầm quai túi đưa cho Á Hi.

NGƯỜI PHỤ NỮ CỦA TỔNG GIÁM ĐỐC - Chương 308: Nụ Cười Nở Rộ

Từ xa đã có thể nhìn thấy khu điều trị nổi bật giữa màu xanh ngút ngàn của cây cối. Đó là một tòa nhà lớn màu trắng được thiết kế rất hoàn mỹ. Hoan Nhan lập tức ngồi thẳng người dậy. Cô nhìn đăm đăm vào con đường dẫn đến bệnh viện, lòng đầy bối rối, ngón tay vô thức vặn xoắn góc áo không ngừng. Bệnh viện đã hiện ra ở phía trước. Hoan Nhan có thể nhìn thấy thấp thoáng những bóng dáng với chiếc áo màu trắng của bác sĩ hoặc chiếc áo hồng của các y tá. Trên những con đường nhỏ trong vườn hoa có rất nhiều bệnh nhân. Người thì đang tản bộ, người thì ngồi trên xe lăn.

NGƯỜI PHỤ NỮ CỦA TỔNG GIÁM ĐỐC - Chương 307: Hẹn Gặp Á Hi


Chương 307: Hẹn gặp lại Á Hi - A Hạo

Chuyện xảy ra như một cơn ác mộng thật đáng sợ. Nhớ đến đứa con đã mất Hứa Hoan Nhan càng đau lòng, cô cảm thấy khó đối mặt với Á Hi, lại muốn núp sâu trong lòng đất để không phải đối mặt với cơn ác mộng này. Mọi cảm xúc của cô, Thân Tống Hạo đều rất hiểu. Anh vòng tay ôm chặt cô, vỗ nhẹ sau lưng trấn an: "đừng nghĩ gì hết Nhan Nhan, ngày mai chúng ta chuẩn bị một chút rồi qua thăm Á Hi. Em không cần sợ hãi, chuyện xảy ra thì nó đã xảy ra rồi, chúng ta cứ chờ cho nó chậm rãi trôi qua ".

NGƯỜI PHỤ NỮ CỦA TỔNG GIÁM ĐỐC - Chương 306: Một Đêm Ngọt Ngào

Náo loạn hồi lâu vẫn như vậy: “Em chính là người phụ nữ khắc tinh của anh, có phải em sanh ra chính là tìm gặp để hành hạ anh?” Anh lật người cô lại đè xuống ghế sa lon, cắn môi cô oán hận thì thầm. Miệng vết thương bị động nứt ra, đau đến tê người, khiến anh phải rên lên thành tiếng.

NGƯỜI PHỤ NỮ CỦA TỔNG GIÁM ĐỐC - Chương 305: Yêu Thương Không Trở Lại

Thân Tống Hạo ngửi được mùi máu tanh nồng trong mũi mình, cảm giác như bị choáng, thân hình hơi lung lay mấy cái mới đứng vững được. Có chất gì dính dính từ trên trán anh trượt dần xuống con mắt, anh cố gắng nhướng nhướng mấy cái nhưng vẫn không thấy rõ, chỉ cảm thấy trước mắt một màu máu đỏ thẫm.

NGƯỜI PHỤ NỮ CỦA TỔNG GIÁM ĐỐC - Chương 304: Làm Anh Bị Thương

“Anh cần tâm của tôi sao? Năm năm trước tôi yêu anh một lòng một dạ cho anh, nhưng anh hồi báo lại cho tôi được gì? Thân Tống Hạo, anh buông tay đi, tôi thấy lúc các người yêu nhau, anh đối với cô ấy rất dịu dàng tha thiết, khi tôi thấy anh ôm rồi hôn cô ấy ở phía sau cửa nhà anh, thì lúc đấy tâm của tôi đã chết hẳn, không thể sống lại được!” Cô chợt xoay người, đôi mắt đẫm lệ nhìn anh, cô biết mình quật cường như vậy chính là che dấu yếu ớt của bản thân mình trước mắt anh, tình yêu đã chết trong cuộc hôn nhân tuyệt vọng, cô thoát khỏi ràng buộc đó thì không nghĩ mình lại dẫm chân vào vết xe cũ.

NGƯỜI PHỤ NỮ CỦA TỔNG GIÁM ĐỐC - Chương 303: Yêu Điên Rồi

Nụ hôn này cùng với nụ hôn ở trang viên trà hoa hồng không giống nhau, nếu như nói nụ hôn kia dịu dàng giống như gió xuân nắng ấm, thì nụ hôn hiện tại này vừa mang theo cái nóng của mùa hè nhưng lại khiến cho cô như đang ở trời đông giá rét lạnh lùng. Cô không thích anh bá đạo chinh phục như vậy, không thích anh muốn làm gì thì làm không để ý tới cảm nhận của cô.

NGƯỜI PHỤ NỮ CỦA TỔNG GIÁM ĐỐC - Chương 302: Anh Muốn Em

“Chú không được vào phòng tắm.” Noãn Noãn lập tức chặn lại ở cửa phòng tắm ngăn không cho vào, chu miệng nhỏ xinh xắn lên nhìn lại anh: “Cháu là con gái, khi tắm sẽ phải cởi hết đồ ra.”