Anh quả nhiên tuân theo cam kết của mình, không hề lai vãng đến nhà họ Quý, Hoan Nhan nhìn thấy bệnh tình của Á Hi có thể không chế tốt được, dự định hai người sẽ mang theo Noãn Noãn quay trở về thành phố C, nhưng không ngờ Noãn Noãn lần này sống chết cũng không chịu chuyển trường nữa, miệng cô bé chỉ nói trong lớp có bốn bạn nhỏ chơi cùng rất vui vẻ không muốn rời đi, Hoan Nhan mơ hồ đoán được có lẽ cô bé không muốn gặp lại người ba của mình.
NGƯỜI PHỤ NỮ CỦA TỔNG GIÁM ĐỐC - Chương 285: Quyết Định Buông Tay
Con gái anh lại sợ anh, bài xích anh như vậy cảm giác so với nỗi thống khổ nhớ nhung Hoan Nhan không khác mấy.
NGƯỜI PHỤ NỮ CỦA TỔNG GIÁM ĐỐC - Chương 284: Chính Văn: Sự Bài Xích Của Noãn Noãn
Vốn dĩ còn đang nằm trong ngực Hoan Nhan thút thít, Noãn Noãn chợt ngoài ý muốn mở miệng. Đôi mắt ướt nhẹp của cô bé nhìn chằm chằm Thân Tống Hạo trước mặt:
NGƯỜI PHỤ NỮ CỦA TỔNG GIÁM ĐỐC - Chương 283: Chính Văn: Là Con Gái Của Anh
Noãn Noãn nghe xong lời này lập tức sửng sốt một chút tiếp rồi lại oa một tiếng khóc:
“Làm sao, tại sao lại khóc?”
“Làm sao, tại sao lại khóc?”
NGƯỜI PHỤ NỮ CỦA TỔNG GIÁM ĐỐC - Chương 282: Chính Văn: Dụ Dỗ Con Gái
Một tiểu nha đầu hồng hào đứng ở sau lưng anh, hai ngón tay có chút ghét bỏ nhích lên nắm lấy quần của anh, cô bé đang mở to đôi mắt tò mò nhiệt liệt nhìn anh.
NGƯỜI PHỤ NỮ CỦA TỔNG GIÁM ĐỐC - Chương 281: Kéo Ba Không Cần Đi
Cô giận dữ, đến cuối cùng ngược lại cười lạnh: "Kế tiếp có phải anh sẽ nói, căn bản anh không biết gì về chuyện này?"
NGƯỜI PHỤ NỮ CỦA TỔNG GIÁM ĐỐC - Chương 280: Cảm Giác Ôm Cô
Cô không rảnh để trông nom xem y phục trên người mình bừa bãi thế nào mà chỉ chán nản ngồi ở trên ghế sa lon, bởi vì bóng dáng của anh, đã xuất hiện ở trong phòng khách. . . . . . Đầu Hoan Nhan cũng không ngẩng lên, tầm mắt rơi vào cái bàn trước mặt, còn Thân Tống Hạo đứng ở cửa phòng khách, cả đêm say rượu, anh cũng chưa rửa mặt, nhìn anh tiều tụy lại nhếch nhác, cô lại nghĩ tới gương mặt anh tuấn ngày xưa bây giờ lởm chởm đầy râu, tựa hồ già đi rất nhiều.
NGƯỜI PHỤ NỮ CỦA TỔNG GIÁM ĐỐC - Chương 279: Khoảng Cách Giữa Hai Người
Chăn bị kéo xuống , cô gái bé nhỏ đôi mắt hồng hồng, nén xuống nghẹn ngào nhìn lại cô, đôi mắt chớp chớp nước mắt liền rơi xuống: “Mẹ, có những lúc nằm mơ con thấy mình đi tìm ba.”
NGƯỜI PHỤ NỮ CỦA TỔNG GIÁM ĐỐC - Chương 278: Nghĩ Tới Cha Ruột
Hứa Hoan Nhan lập tức nhào vào lòng anh, những bi thương đè nén thật lâu rốt cuộc hoàn toàn thổ lộ ra ngoài, cô khóc thỏa thuê đầm đìa nước mắt, ôm cổ Á Hi không ngừng nghẹn ngào khóc giống như là đứa trẻ.
NGƯỜI PHỤ NỮ CỦA TỔNG GIÁM ĐỐC - Chương 277: Trở Về Bên Cạnh Anh Ta Đi
“Bà xã, tha thứ cho anh, cùng anh về nhà, có được hay không?” Anh nghẹn ngào nói, nhìn mặt của cô, đáy mắt đều là khẩn cầu.
NGƯỜI PHỤ NỮ CỦA TỔNG GIÁM ĐỐC - Chương 276: Bà Xã Cùng Anh Về Nhà
Quản gia thất kinh, âm thanh nghe qua có chút thở hổn hển, tiếng bước chân lộn xộn dần dần gần hơn, yên tĩnh lập tức bị khuấy đảo ngổn ngang.
NGƯỜI PHỤ NỮ CỦA TỔNG GIÁM ĐỐC - Chương 275: Mỉm Cười Sau Khi Từ Biệt
Đầu lông mày của Á Hi nhíu lại, vì cô dừng lại đột ngột nên kéo theo anh, anh cũng không khỏi theo tầm mắt của cô nhìn sang, ánh mắt của anh cùng ánh mắt si ngốc của người đàn ông kia cũng không đụng vào nhau, nhưng anh ta cũng giống với Hoan Nhan, đều ngây ngốc sững sờ .
NGƯỜI PHỤ NỮ CỦA TỔNG GIÁM ĐỐC - Chương 274: Năm Năm Sau Gặp Lại
Á Hi cũng cầm lấy tay của cô, đem sợi tóc bên má giắt lên trên tai cô, dịu dàng cười một tiếng: "Đừng quá khổ cực, biết không?"
NGƯỜI PHỤ NỮ CỦA TỔNG GIÁM ĐỐC - Chương 273: Không Muốn Gặp Lại
"Người mà hôm nay Noãn Noãn nhìn thấy, chính là anh ta, có đúng hay không?" Hoan Nhan thật thấp mở miệng, lại cảm thấy cổ họng như bị chặn lại, khàn khàn khó chịu.
Duy An nhẹ nhàng gật đầu: "Anh ta nhìn thấy Noãn Noãn, chỉ là suy đoán một chút nhưng cũng không thấy rõ, em đã chống đỡ qua rồi . . . . ."
Duy An nhẹ nhàng gật đầu: "Anh ta nhìn thấy Noãn Noãn, chỉ là suy đoán một chút nhưng cũng không thấy rõ, em đã chống đỡ qua rồi . . . . ."
NGƯỜI PHỤ NỮ CỦA TỔNG GIÁM ĐỐC - Chương 272: Anh Trở Lại
"Quý Duy An, tôi sẽ không từ bỏ, bất kể tôi phải tìm cô ấy bao lâu, tôi đều sẽ không từ bỏ!"
Duy An quay đầu lại, đáy mắt có một tia kinh ngạc, nhưng trên mặt vẫn lạnh như băng, anh hài hước giương môi, đáy mắt cũng lạnh lùng:
Duy An quay đầu lại, đáy mắt có một tia kinh ngạc, nhưng trên mặt vẫn lạnh như băng, anh hài hước giương môi, đáy mắt cũng lạnh lùng:
Đăng ký:
Bài đăng (Atom)