Liên Thành quyết - Kim Dung > Chương 16 - Gặp Người Cũ Lại Càng Ân Hận

CHƯƠNG 16 - GẶP NGƯỜI CŨ LẠI CÀNG ÂN HẬN

Tối hôm ấy Bốc Viên cùng sư phụ chàng uống rượu, đàm luận những việc gần đây trong võ lâm ở vùng Lưỡng Hồ. Địch Vân thộn mặt ra mà nghe.
Trong lúc vô tình mục quang chàng chạm vào ánh mắt Thích Phương. Chàng thấy nàng gắp một miếng Không tâm thái để bên mũi mà chưa đút vào miệng.

Liên Thành quyết - Kim Dung > Chương 15 - Mất Bạn Hiền Hào Kiệt Thương Tâm

CHƯƠNG 15 - MẤT BẠN HIỀN HÀO KIỆT THƯƠNG TÂM

Đinh Điển bản tính rất cương nghị, đã quyết ý truyền cho Địch Vân thì bất luận gặp trường hợp nào cũng tính cách làm cho đến nơi.
Y tự nhủ:
– Nếu không giết được ba tên ưng trảo thủ này thì chẳng còn lúc nào rảnh để đọc kiếm quyết. Theo tình trạng trước mắt, vừa chiết chiêu vừa đọc từng chữ thì biết bao giờ mới đọc xong. Ta chỉ ngất đi lần nữa là cả hai đều uổng mạng.

Liên Thành quyết - Kim Dung > Chương 14 - Đinh Điển Thất Vọng, Đọc Liên Thành Quyết

CHƯƠNG 14 - ĐINH ĐIỂN THẤT VỌNG, ĐỌC LIÊN THÀNH QUYẾT

Đinh Điển kể tiếp:
Phương Đông trời vừa hửng sáng, ta cùng nàng chia tay, trở về nhà giam.
Lúc này tuy ta có thể ra khỏi nhà ngục, nhưng hàng ngày ta thích ngắm hoa trên thành cửa sổ, nên ta định vĩnh viễn không bỏ đi nữa...

Liên Thành quyết - Kim Dung > Chương 13 - Sống Thác Với Tình, Liệt Nữ Hủy Dung Nhan

CHƯƠNG 13 - SỐNG THÁC VỚI TÌNH, LIỆT NỮ HỦY DUNG NHAN

Hôm thành bị phá vỡ, Lương Nguyên Đế đốt mười bốn vạn cuốn sách cổ kim cùng đồ thư. Kho tàng tài bảo ở đâu chẳng một ai hay.
Quan Nguyên soái nước Ngụy là Vu Cẩn vì việc điều tra kho tàng này đã khảo đả làm chết mấy ngàn người, thủy chung vẫn chẳng được manh mối gì. Y sợ người biết nơi dấu trân bảo sẽ lén lút khai quật để lấy trộm, liền di chuyển mấy vạn bách tính ở Giang Lăng về hết Trường An. Kẻ bị giết, người bị chôn sống, cơ hồ không một ai thoát chết.
Mấy trăm năm nay vụ bí mật này thủy chung vẫn chưa khám phá ra được.

Liên Thành quyết - Kim Dung > Chương 12 - Thiên Tình Sử Của Kẻ Yêu Hoa

CHƯƠNG 12 - THIÊN TÌNH SỬ CỦA KẺ YÊU HOA

Ta ngoảnh đầu lại coi thì thấy một người ướt đầm đìa nằm phục trên sạp thuyền. Chính là lão già kia.
Nguyên lão nhảy xuống nước chuồn vào dưới gầm thuyền, dùng thân pháp "Đại Lực Ưng Trảo Thủ" dán mình vào đó, lại ngừng hô hấp. Lão chờ địch nhân bỏ đi rồi mới bò ra. Ta vội đỡ lão vào trong thuyền thì lão chỉ còn thoi thóp thở, nói không nên lời.
Ta tự nghĩ:

Liên Thành quyết - Kim Dung > Chương 11 - Khóc Mỹ Nhân Anh Hùng Trúng Độc

CHƯƠNG 11 - KHÓC MỸ NHÂN ANH HÙNG TRÚNG ĐỘC

Vượt qua bức tường này rồi, bên ngoài còn một bức tường khác cao hơn nhiều. Hoặc giả Đinh Điển còn nhảy lên được, chứ Địch Vân chẳng có cách gì vượt qua.
Đinh Điển hắng dặng một tiếng, tựa lưng vào tường. Bỗng nghe những tiếng xào xào vang lên rồi đất cát rơi xuống lả tả. Gạch đá xây tường cũng tới tấp đổ xuống.

Liên Thành quyết - Kim Dung > Chương 10 - Nhìn Chậu Hoa Hào Kiệt Kinh Tâm

CHƯƠNG 10 - NHÌN CHẬU HOA HÀO KIỆT KINH TÂM

Đinh Điển đã không đỡ gạt lại không né tránh, tiếp tục giơ tay ra chụp.
Cứ chụp mỗi cái là trúng một người mà người nào bị chụp nhất định phải chết trong khoảnh khắc. Thậm chí vết thương trí mạng ở chỗ nào, Địch Vân cũng không nhìn thấy.
Ba người lui vào ẩn trong góc nhà ngục thấy thế sợ vỡ mật, nhất tề quỳ xuống lạy như tế sao, năn nỉ xin tha.

Liên Thành quyết - Kim Dung > Chương 9 - Mỗi Cái Chụp Là Một Mạng Người

CHƯƠNG 9 - MỖI CÁI CHỤP LÀ MỘT MẠNG NGƯỜI

Địch Vân ngớ ngẩn hỏi:
– Đinh đại ca! Tiểu đệ nói có chỗ nào không đúng?
Đinh Điển cười đáp:
– Đúng lắm! Đúng lắm! Hoàn toàn đúng cả, chẳng có chỗ nào không đúng.

Liên Thành quyết - Kim Dung > Chương 8 - Dùng Kỳ Công Đã Bại Địch Nhân

CHƯƠNG 8 - DÙNG KỲ CÔNG ĐÃ BẠI ĐỊCH NHÂN

Không hiểu thời gian trôi qua đã bao lâu. Địch Vân từ từ mở mắt ngó thấy bộ mặt râu ria xồm xoàm đang toét miệng ra mà cười.
Chàng nghe tiếng cười của hán tử điên khùng, bất giác tức giận đầy ruột, mắng thầm:
– Việc gì ngươi cũng chống đối ta. Thậm chí ta đã tìm cái chết, ngươi cũng chẳng để yên.
Chàng muốn đứng lên cùng hắn liều mạng một phen, nhưng người suy nhược quá rồi, lực bất tòng tâm.

Liên Thành quyết - Kim Dung > Chương 7 - Chán Cuộc Đời Hào Kiệt Định Quyên Sinh

CHƯƠNG 7 - CHÁN CUỘC ĐỜI HÀO KIỆT ĐỊNH QUYÊN SINH

Chàng tự nhủ:
– Nàng hận ta bỏ nàng đi kiếm người đàn bà khác, lại hận ta lấy trộm vàng bạc châu báu. Nàng còn hận ta lúc sư môn gặp nạn một mình toan xa chạy cao bay. Sư muội hỡi sư muội! Nàng đã không tin ta, sao còn đến thăm ta làm chi?

Liên Thành quyết - Kim Dung > Chương 6 - Đau Lòng Kia Lại Gấp Ba Đau Đòn

CHƯƠNG 6 - ĐAU LÒNG KIA LẠI GẤP BA ĐAU ĐÒN

Địch Vân nói:
– Tại hạ thắp đèn lên để tôn giá coi.
Phụ nhân đáp:
– Các hạ lại đây! Lẹ lên! Lẹ lên!

Liên Thành quyết - Kim Dung > Chương 5 - Bị Nghi Oan, Sư Đệ Giết Sư Huynh

CHƯƠNG 5 - BỊ NGHI OAN, SƯ ĐỆ GIẾT SƯ HUYNH

Địch Vân giật mình kinh hãi. Trước nay chàng chẳng bao giờ dối gạt sư phụ việc gì, nhưng lần này lão cái đã nói rõ nếu tiết lộ vụ lão truyền thụ kiếm pháp là lão nhất định phải mất mạng. Chính chàng đã tuyên lời trọng thệ quyết chẳng hở môi.
Chàng liền ngập ngừng đáp:
– Sự.. sư phụ! Đây là... đệ tử... đệ tử tự mình nghĩ ra.

Liên Thành quyết - Kim Dung > Chương 4 - Dùng Tân Chiêu Đã Bại Cuồng Đồ

CHƯƠNG 4 - DÙNG TÂN CHIÊU ĐÃ BẠI CUỒNG ĐỒ

Địch Vân hằn học đáp:
– Hoặc giả lão gia nói rất đúng, nhưng chê bai gia sư chẳng ra gì thì tiểu tử không học nữa.
Lão cái cười ha hả, vươn tay xoa đầu chàng hỏi:
– Hay lắm! Hay lắm! Tâm địa thằng nhỏ này thật trung hậu. Ta rất ưa thích những kẻ như ngươi. Ta nhận lỗi rồi. Từ giờ trở đi không chỉ trích sư phụ ngươi nửa câu nào nữa. Ngươi đã bằng lòng chưa?

Liên Thành quyết - Kim Dung > Chương 3 - Ai Ngờ Lão Hóa Lại Là Cao Nhân

CHƯƠNG 3 - AI NGỜ LÃO HÓA LẠI LÀ CAO NHÂN

Bốc Viên thấy Tam sư huynh sắp thất bại đến nơi, liền lượm một cục gạch hết sức liệng vào sau lưng Địch Vân.
Địch Vân đang để hết tinh thần đấu kiếm với Vạn Khuê, đột nhiên sau lưng đau nhói lên vì bị cục gạch đập trúng. Chàng quay lại thóa mạ:
– Quân mặt dầy! Hai người đánh một chăng?

Liên Thành quyết - Kim Dung > Chương 2 - Lão Cái Té Nhào, Địch Vân Thủ Thắng

CHƯƠNG 2 - LÃO CÁI TÉ NHÀO, ĐỊCH VÂN THỦ THẮNG

Bỗng nghe Lữ Thông cười lạt lên tiếng:
– Mười năm trước anh em ta gây nên án mạng ở phủ Thái Nguyên có kẻ ngấm ngầm thông báo quan nha, phá hoại công cuộc làm ăn của bọn ta. Cái đó chưa đáng kể, nhưng còn làm liên lụy đến người huynh đệ của ta là Lữ Hòa phải chết uổng về tay bọn ưng trảo. Mãi đến ba năm trước đây mới điều ra ra được đó là hành động của tên cẩu tặc Vạn Chấn Sơn. Vụ này ngươi tính sao đây?
Vạn Chấn Sơn đáp: