Liên Thành quyết - Kim Dung > Chương 6 - Đau Lòng Kia Lại Gấp Ba Đau Đòn

CHƯƠNG 6 - ĐAU LÒNG KIA LẠI GẤP BA ĐAU ĐÒN

Địch Vân nói:
– Tại hạ thắp đèn lên để tôn giá coi.
Phụ nhân đáp:
– Các hạ lại đây! Lẹ lên! Lẹ lên!

Liên Thành quyết - Kim Dung > Chương 5 - Bị Nghi Oan, Sư Đệ Giết Sư Huynh

CHƯƠNG 5 - BỊ NGHI OAN, SƯ ĐỆ GIẾT SƯ HUYNH

Địch Vân giật mình kinh hãi. Trước nay chàng chẳng bao giờ dối gạt sư phụ việc gì, nhưng lần này lão cái đã nói rõ nếu tiết lộ vụ lão truyền thụ kiếm pháp là lão nhất định phải mất mạng. Chính chàng đã tuyên lời trọng thệ quyết chẳng hở môi.
Chàng liền ngập ngừng đáp:
– Sự.. sư phụ! Đây là... đệ tử... đệ tử tự mình nghĩ ra.

Liên Thành quyết - Kim Dung > Chương 4 - Dùng Tân Chiêu Đã Bại Cuồng Đồ

CHƯƠNG 4 - DÙNG TÂN CHIÊU ĐÃ BẠI CUỒNG ĐỒ

Địch Vân hằn học đáp:
– Hoặc giả lão gia nói rất đúng, nhưng chê bai gia sư chẳng ra gì thì tiểu tử không học nữa.
Lão cái cười ha hả, vươn tay xoa đầu chàng hỏi:
– Hay lắm! Hay lắm! Tâm địa thằng nhỏ này thật trung hậu. Ta rất ưa thích những kẻ như ngươi. Ta nhận lỗi rồi. Từ giờ trở đi không chỉ trích sư phụ ngươi nửa câu nào nữa. Ngươi đã bằng lòng chưa?

Liên Thành quyết - Kim Dung > Chương 3 - Ai Ngờ Lão Hóa Lại Là Cao Nhân

CHƯƠNG 3 - AI NGỜ LÃO HÓA LẠI LÀ CAO NHÂN

Bốc Viên thấy Tam sư huynh sắp thất bại đến nơi, liền lượm một cục gạch hết sức liệng vào sau lưng Địch Vân.
Địch Vân đang để hết tinh thần đấu kiếm với Vạn Khuê, đột nhiên sau lưng đau nhói lên vì bị cục gạch đập trúng. Chàng quay lại thóa mạ:
– Quân mặt dầy! Hai người đánh một chăng?

Liên Thành quyết - Kim Dung > Chương 2 - Lão Cái Té Nhào, Địch Vân Thủ Thắng

CHƯƠNG 2 - LÃO CÁI TÉ NHÀO, ĐỊCH VÂN THỦ THẮNG

Bỗng nghe Lữ Thông cười lạt lên tiếng:
– Mười năm trước anh em ta gây nên án mạng ở phủ Thái Nguyên có kẻ ngấm ngầm thông báo quan nha, phá hoại công cuộc làm ăn của bọn ta. Cái đó chưa đáng kể, nhưng còn làm liên lụy đến người huynh đệ của ta là Lữ Hòa phải chết uổng về tay bọn ưng trảo. Mãi đến ba năm trước đây mới điều ra ra được đó là hành động của tên cẩu tặc Vạn Chấn Sơn. Vụ này ngươi tính sao đây?
Vạn Chấn Sơn đáp:

Liên Thành quyết - Kim Dung > Chương 1 - Mừng Thọ Tinh Kim Ngọc Mãn Đường

CHƯƠNG 1 - MỪNG THỌ TINH KIM NGỌC MÃN ĐƯỜNG

Chát! Chát! Chát! Chát!
Hai thanh kiếm gỗ đập vào nhau bật lên những tiếng vang dội. Có khi im lặng hồi lâu, có lúc nổ ròn như pháo Liên Châu không ngớt.

LIÊN THÀNH QUYẾT - KIM DUNG


Giới thiệu:

Liên thành quyết là câu chuyện kể về chàng trai Địch Vân thật thà, chất phác, chưa từng trải việc đời, chỉ vì có cô sư muội Thích Phương xinh đẹp nên chàng đã trở thành nạn nhân của Vạn Khuê. Hắn đã lập mưu hãm hại chàng để chiếm đoạt Thích Phương. Địch Vân bị vu oan cho tội hãm hiếp và ăn trộm, bị chặt đứt 5 ngón tay, bị xuyên xương bả vai và bị tống vào lao tù.

Tây Du Ký - HỒI 98

HỒI 98
Ngày kia ngự giá đến vọng kinh lâu, Thiên Tử lên lầu ngó qua hướng Tây thấy hào quang sáng giới, gió thơm như mùi hương!
Khi ấy Bát Ðại Kim Cang ở trên mây nói với Hành Giả rằng:
- Ðại Thánh ôi! Ðây là đến thành Trường An, chúng ta chẳng dám đi xuống, vì dân Trường An lanh lợi quỷ quyệt, nếu nó thấy mặt, chắc là họa hình! Vậy thì Ðại Thánh và Quyện Liêm tướng quân, Thiên Bồng Nguyên Soái, đừng xuống làm chi. Ðể một mình thánh tăng dưng kinh cho Ðường Thiên Tử rồi trở lên cho mau, chớ ta đợi lâu không đặng.

Tây Du Ký - HỒI 97

HỒI 97
Nói về Ngủ Phương Yết Ðế, Tứ Bộ Công Tào, Lục Ðinh, Lục Giáp, Hộ Pháp Dạ Lam, đồng đến bạch với Quan Âm rằng:
- Các đệ tử bấy lâu vưng pháp chỉ Bồ Tát. Nay đã xong rồi, chúng tôi xin bạch lại!

Tây Du Ký - HỒI 96

HỒI 96
Nói về bốn thầy trò giã từ Khấu Viên Ngoại, liền đi thẳng một đường, thiệt phong cảnh rất vui, hoa càng tươi tốt, nhiều nhà lương thiện, hiếm chốn trai tăng.

Tây Du Ký - HỒI 95

HỒI 95
Nói về mấy thầy trò đi đặng bốn chục dặm đường, thì trời đã tối.
Tam Tạng nói: "Trời tối rồi, biết ghé vào đâu mà tá túc?

Tây Du Ký - HỒI 94

HỒI 94
Nói về bốn thầy trò, từ khi Tôn Hành Giả hóa gió cho các sải trở về đi đặng thong thả.

Tây Du Ký - HỒI 93

HỒI 93
Tôn Hành Giả thấy thầy có nết như vậy, thì khen thầm rằng:
- Ðáng ông hòa thượng lắm, tuy tai phàm mắt thịt mà thấy sắc không mê, chẳng mến giàu sang không tham lợi lộc! Ta phải ráng cứu kẻo tội nghiệp thầy.

Tây Du Ký - HỒI 92

HỒI 92
Nói về bốn thầy trò đi đặng ít lâu bình an vô sự.
Xảy thấy thành trì trước mặt, nhơn dân đông đảo, phố xá hẳn hoi, có nhiều kẻ du côn thả rễu theo đường du hí du thực, tánh hay kêu ngạo vô cùng.

Tây Du Ký - HỒI 91

HỒI 91
Rạng ngày các sải thức dậy không thấy bồn thầy trò, ai nấy đều vò đầu mà than rằng:
- Tức quá chừng quá đổi! Gặp Phật sống mà không cầu đặng chuyện chi, chưa kịp hỏi thăm sự họa phước, không dè đi tức, uổng biết chừng nào.