Tây Du Ký - HỒI 58

HỒI 58
Tôn hành Giả nghe nói, truyền Bát Giái, Sa Tăng bảo hộ sư phụ, và dặn Thổ Ðịa ở phò trì Tam Tạng mà đợi mình.
Dặn rồi cân đẩu vân nhảy qua núi Tích lôi, đi tới cội tòng thấy một nàng nhan sắc như tiên, đương hái hoa huệ.
Tôn Hành Giả bước tới bái và hỏi rằng:

Tây Du Ký - HỒI 57

HỒI 57
Nói về bốn thầy trò đồng tâm hiệp ý, đi hoài mãn hạ sang thu, khí trời thêm nực nội! Tam Tạng dừng ngựa hỏi rằng:
- Nay là mùa thu rồi, sao trời nực quá?

Tây Du Ký - HỒI 56

HỒI 56
Khi ấy Tôn Hành Giả và Sa Tăng đồng ra cửa động, Tôn Hành Giả nói:
- Ngươi đằng vân chậm lắm, để ta cân đẩu vân đi trước cho mau.
Sa Tăng níu lại nói rằng:
- Ðại ca giấu đầu lòi đuôi! Tôi biết ý Ðại ca đi về trước biến hóa mà sắp đặt. Chi bằng đi với tôi một lượt mới biết giả chơn. Té ra Hành Giả thiệt tình mà Sa Tăng nghe dạ!

Tây Du Ký - HỒI 55

HỒI 55
Khi ấy Tôn Hành Giả tức mình nhảy lên mây, muốn về núi Hoa Quả, song sợ tiểu yêu kiêu ngạo, vì đi không nên việc mà trở về.
Tính đi tính lại không lẽ tới lui, túng phải quyết rằng:
- Thôi thôi, chi bằng xuống năn nỉ theo thầy cho thành chánh quả.
Nói rồi nhảy xuống lạy Tam Tạng mà thưa rằng:

Tây Du Ký - HỒI 54

HỒI 54
Nói về Tam Tạng ra khỏi động Tì bà, đi hoài không nghỉ.
Nhằm tiết trung thiên là mồng năm tháng năm, đi đến hòn núi cao lớn, qua khỏi núi ấy, đã xuống đất bằng, Bát Giới đưa gánh đồ cho Sa Tăng, cứ chạy theo rượt con ngựa mãi! Song con ngựa cứ kiệu hoài, không chịu nhảy sải.

Tây Du Ký - HỒI 53

HỒI 53
Tây hương, Tam Tạng chỉ thành ấy mà nói rằng:
- Chỗ đó chắc là thành Nữ quốc, đồ đệ phải ở cho nghiêm, chẳng nên lung lăng giễu cợt.

Tây Du Ký - HỒI 52

HỒI 52
Người ấy xách bình bát cơm bước tới nói rằng:
- Tôi là Thổ Ðịa, thuật chuyện cho thánh tăng nghe: Bình bát cơm nầy của Ðại Thánh đi hóa trai, bởi thầy không nghe lời, bỏ chỗ mà đi mới bị yêu bắt! Báo hại Ðại Thánh cực khổ hết sức mới cứu đặng thầy! Vậy thôi thầy hảy ăn cơm lấy thảo, cho biết lòng Ðại Thánh có công.

Tây Du Ký - HỒI 51

HỒI 51
Khi ấy Lý Thiên Vương thấy Tôn Hành Giả nhảy lên chót núi, liền hỏi thăm việc ấy ra thể nào?
Tôn Hành Giả đương thuật chuyện.

Tây Du Ký - HỒI 50

HỒI 50
Tôn Hành Giả túng thế phải chạy, về ngồi sau hòn núi Kim đẩu, mà thao rằng:
- Thầy ôi! Tôi quyết giúp thầy đi tới Tây Phương, cho thành chánh quả. Ai ngờ nay mất thiết bãng rồi, tay không đánh sao lại nó!

Tây Du Ký - HỒI 49

HỒI 49
Khi bốn thầy trò qua khỏi sông Thông Thiên, nhằm tiết mùa đông lạnh lẽo, cùng nhau ăn sương nằm tuyết, đạp sỏi dày sành.
Ði hèn lâu gặp núi đá chập chồng, đường đi gay gắt.
Tam Tạng nói:

Tây Du Ký - HỒI 48

HỒI 48
Nói về ba anh em đến mé sông Thông Thiên, Tôn Hành Giả nói rằng:
- Hai em, ai tính xuống trước?

Tây Du Ký - HỒI 47

HỒI 47
Khi ấy người xóm Trần gia đem phụ thêm heo dê trâu bò làm lễ cúng. Khiêng đồng nam đồng nữ để giữa miểu, còn tam sanh, là đồ tế phụ, để hai bên.
Các người đồng rót rượu lạy mà vái rằng:

Tây Du Ký - HỒI 46

HỒI 46
Nói về vua Xa Trì khóc mãi.
Tôn Hành Giả kêu lớn nói rằng:
- Sao Bệ Hạ rối trí như vậy? Quốc Sư thứ nhứt là cọp, Quốc Sư thứ hai là nai, nay Quốc Sư thứ ba linh dương là con dê núi, nếu không tin thì vớt xương nó mà coi. Quan coi việc ấy vớt lên thiệt như vậy, liền tâu rằng:
- Trong vạc dầu vớt lên coi quả xương dê.

Tây Du Ký - HỒI 45

HỒI 45
Khi ấy vua Xa Trì phê điệp đóng ấn, chưa kịp đưa ra, ba vị Quốc Sư liền quì xuống, vua Xa Trì kinh hãi bước xuống ngai đỡ dậy hỏi rằng:
- Sao bữa nay Quốc Sư làm lễ?

Tây Du Ký - HỒI 44

HỒI 44